Đàn hương là một cây kinh tế quí. Giống cây này chứa một loại dầu thơm gọi là dầu đàn hương. Do vậy gỗ của loại cây này rất thơm và mùi thơm được lưu giữ rất lâu. Dầu đàn hương được chưng cất từ cây này, nó là một loại dược phẩm quí, lại vừa dùng làm hương liệu. Gỗ của nó còn dùng để làm quạt và các sản phẩm điêu khắc mỹ nghệ khác nữa
Quê hương loài cây này ở ấn độ và inđônêxia thuộc vùng nhiệt đới. Hiện nay, ở miền nam trung quốc, loài cây này đã được trồng và đã ra hoa kết quả
Cũng giống như các giống cây khác thường thấy ở miền nam, đàn hương là giống cây bốn mùa xanh tốt, nhưng nó có điểm khác là lúc nhỏ, cây có thể sống độc lập trongthời gian ngắn. Sau khi lớn lên nếu cạnh nó không trồng các loài cây khác thì bản thân sẽ sinh trưởng kém, thậm chí không thể sống nổi. Vì sao lại như vậy?
Nguyên là, khi đàn hương còn trong thời kì mầm cây non, nó chủ yếu là dựa vào chất dinh dưỡng phong phú do phôi nhũ cung cấp. Khi lớn được khoảng 8-9 đôi lá, chấtdinh dưỡng này đã dùng hết. Lúc này trên bộ rễ của nó mọc ra nhiều những chiếc mâm hút hình tròn lớn như hạt trân châu bám chặt vào bộ rễ của các cây khác mọc xung quanh, dựa vào việc hút các chất dinh dưỡng do các chất khác tạo ra để duy trì sự sống. Lúa đó, nếu không tìm được thứ cây khác để nhờ vả cung cấp chất dinh dưỡngthì nó sẽ không lớn được nữa, thậm chí dần dần sẽ chết. Do vậy, khi trồng đàn hương người trồng nhất thiết phải trồng một cây khác bên cạnh. Do đặc tính này mà những nhà thực vật học đã đặt cho nó một cái tên khác là: “thực vật bán kí sinh”; cây bị nó hút chất dinh dưỡng được gọi là cây chủ
Mâm hút của cây đàn hương không phải là khi nó dùng hết chất dinh dưỡng của bản thân mới mọc ra, mà ngay từ khi rễ của nó gặp được cây chủ thích hợp là đã bắt đầu phôi thai rồi. Nhưng nếu gặp cây chủ không thích hợp thì ít khi sinh ra mâm hút, thậm chí không trở thành mâm hút hoàn chỉnh nữa
Có rất nhiều loài thực vật trong giới tự nhiên, nhưng không phải cây nào cũng là cây chủ của đàn hương được, cũng không phải mọi cây mà nó kí sinh đều là cây chủ tốt nhất. Qua thực nghiệm, người ta mới biết được có một số loài cây là cây chủ tương tốt cho đàn hương như: hoa thường xuân, dành dành, tía tô, nhài, cây doanh,… (khoảng 10 loài)
Quê hương loài cây này ở ấn độ và inđônêxia thuộc vùng nhiệt đới. Hiện nay, ở miền nam trung quốc, loài cây này đã được trồng và đã ra hoa kết quả
Cũng giống như các giống cây khác thường thấy ở miền nam, đàn hương là giống cây bốn mùa xanh tốt, nhưng nó có điểm khác là lúc nhỏ, cây có thể sống độc lập trongthời gian ngắn. Sau khi lớn lên nếu cạnh nó không trồng các loài cây khác thì bản thân sẽ sinh trưởng kém, thậm chí không thể sống nổi. Vì sao lại như vậy?
Nguyên là, khi đàn hương còn trong thời kì mầm cây non, nó chủ yếu là dựa vào chất dinh dưỡng phong phú do phôi nhũ cung cấp. Khi lớn được khoảng 8-9 đôi lá, chấtdinh dưỡng này đã dùng hết. Lúc này trên bộ rễ của nó mọc ra nhiều những chiếc mâm hút hình tròn lớn như hạt trân châu bám chặt vào bộ rễ của các cây khác mọc xung quanh, dựa vào việc hút các chất dinh dưỡng do các chất khác tạo ra để duy trì sự sống. Lúa đó, nếu không tìm được thứ cây khác để nhờ vả cung cấp chất dinh dưỡngthì nó sẽ không lớn được nữa, thậm chí dần dần sẽ chết. Do vậy, khi trồng đàn hương người trồng nhất thiết phải trồng một cây khác bên cạnh. Do đặc tính này mà những nhà thực vật học đã đặt cho nó một cái tên khác là: “thực vật bán kí sinh”; cây bị nó hút chất dinh dưỡng được gọi là cây chủ
Mâm hút của cây đàn hương không phải là khi nó dùng hết chất dinh dưỡng của bản thân mới mọc ra, mà ngay từ khi rễ của nó gặp được cây chủ thích hợp là đã bắt đầu phôi thai rồi. Nhưng nếu gặp cây chủ không thích hợp thì ít khi sinh ra mâm hút, thậm chí không trở thành mâm hút hoàn chỉnh nữa
Có rất nhiều loài thực vật trong giới tự nhiên, nhưng không phải cây nào cũng là cây chủ của đàn hương được, cũng không phải mọi cây mà nó kí sinh đều là cây chủ tốt nhất. Qua thực nghiệm, người ta mới biết được có một số loài cây là cây chủ tương tốt cho đàn hương như: hoa thường xuân, dành dành, tía tô, nhài, cây doanh,… (khoảng 10 loài)